Thứ Năm, 27 tháng 11, 2008

VA` KHI HAI TU*

Dù khóc khan cả cổ, cũng chẳng thể làm gì, ba vẫn không thôi đàn áp cả nhà, lần đầu tiên tôi học cách lặng im, học cách nhìn, học cách khắc sâu những hình ảnh ấy vào mình,(cho đến sau này, tôi mới biết rằng không có cách nào tháo gỡ những lần ghi khắc ấy...)
... khi ấy, tôi già hơn hai tuổi một chút, như thằng em tôi bảo, ' tụi mình như trái bắp còn non há chị', tôi ừh, nhưng tôi già đi từ đó.
Những ngày đầu tiên đến trường, những ngày tôi đã không sống cùng mẹ, chỉ ở cùng bà, mà bà cũng không thể giúp gì nhiều,tôi bắt đầu học cách tự xoay xở, tôi học cách bao quyển tập, cách giữ gìn quyển sách, và lâu thật lâu, mẹ về, ghi vào nhãn tập "của trò : thanh thuận", đó là những quyển tập, đừng hòng ai đụng tới, tôi quý hơn mọi thứ, khi ấy tôi được 4 tuổi, tôi được đi học sớm, vì để ở nhà cũng chẳng có ai chăm.
Có những lần, tôi giật mình nữa đêm, hu hu khóc vì nhớ mẹ, chị phải thức dậy dỗ dành, chi phải ôm tôi cho đến khi tôi ngủ lại, 4 giờ sáng hôm sau, khi hai chị em thức dậy gánh hàng cho ngoại,tôi thấy chị, ngủ gà ngủ gật...tôi học cách để nỗi nhớ mình lặng im từ đó.
rồi những ngày thứ 5 và chủ nhật, không đi học, không biết đi đâu, tôi lại chạy vào nhà ba, có khi ba đi đồng, tôi chơi với dì, với hai đứa em, con của ba và dì, dì là ngừơi biết chuyện, chẳng óan ghét gì một đứa nhỏ như tôi. Lần nào vào nhà ba, cũng được dì nấu cho một nồi cháo vịt, dì gắp cho tôi cái đùi vịt, tôi chưa ăn vì vẫn đang xì xụp cháo,ba về, lấy cái đùi vịt từ chén của tôi, sang chén của con bé nhỏ, xé cho nó ăn...tôi biết mình phải học cách không được yêu thương. Trong tôi, ba cũng mất luôn từ đó, tôi mất cả họ nội của mình. không ghét, không oán, nhưng tôi không thể nào thương được, bà nội hấp hối trườc mặt tôi, tôi vẫn không thấy lòng mình dao động, mà con mèo của tôi chết, thì tôi buồn đến bỏ ăn. chơi với 3 con mèo mẹ, và 8 con mèo con, tôi vẫn thấy chưa đủ, viết thư xin mẹ tiền nuôi thêm một con gà, vậy là sáng thả gà ra, cho gà ăn, trước khi đi học, chiều sau khi buông cặp vào nhà, là đi vòng vòng xóm cút cút gọi gà. Gà lớn, đến ăn thịt được, thì bị ai bắt mất tiêu, cút cút cả buổi chiều, moi hết mọi bụi, mọi góc, vừa tiếc vừa thương, và mẹ cho tiền nuôi con khác, cũng bình thường, nhưng lần thứ 2 mất gà, không khóc nữa, bình thản viết thư xin tiền nuôi con khác, tôi học cách chấp nhận những mất mát...
có lần mẹ về, vẫn nhiều quà bánh, nhiều quần áo, tôi thấy tay mẹ lấp lánh vàng, nhưng đến khi bà con về hết, tôi thấy mẹ cởi vàng ra cất "ba cái thứ này mà gặp xà bông thì chết" tôi đã đủ hiểu, những khó khăn của cuộc sống tha hương bắt đầu ngấm vào tôi.
Lên lớp 6, hết cái thời chạy ngông, mẹ đem tôi về sống cùng mẹ, bà khóc tức tưởi, đòi chết nếu tôi đi, tôi nói với bà, rồi tôi sẽ về mỗi lần hè và tết, tôi đã bắt đầu biết an ủi người khác, biết nói dối đôi ba câu để người ta yên bụng, thế là cuộc sống "tha hương" đón thêm một con người mới.
Tôi học cách xếp lại những nhớ thương, từ bỏ dễ dàng những thứ mà ta đã tưởng là không thể thiếu, tôi ở cùng mẹ trên một căn gác nhỏ, nước bơm chẳng thể nào lên tới, mỗi ngày 15 thùng đều đặn, cứ 1, 2 và đến 15 thì các lu khạp đã đầy, bà tay phải của tôi gồ ghề lên từ đó, trở thành một niềm tự hào, tôi chắc rằng sau này tôi sẽ sống tốt.
những cơn đau vẫn hành hạ tôi đều đều, cái thứ bệnh duy truyền mà cả nhà tôi, chưa ai tránh khỏi, và đau quá, lại nữa đêm nằm khóc, tôi thấy mẹ dậy, không nói gì, lấy dầu và ngồi bóp chân cho tôi, tôi học cách phủ nhận những cơn đau, cho đến bây giờ, những cơn đau chỉ còn là những tiếng vặn xương lách cách
Cứ thế tôi lớn lên. Có lần mẹ viết giấy cho một người bạn làm nghề bán xe đạp. mẹ muốn mua thiếu, tôi ham xe đạp quá mà mẹ không có tiền, người bạn này vẫn hay nói tình nói nghĩa với mẹ, và “trời, bán chiếc xe đạp lời bao nhiêu mà bán thiếu cho mẹ con mày” chỉ thấy mình tủi thân một chút, vừa đi vừa nghĩ ra một câu gì dễ nghe nhất để về nói với mẹ, tôi kinh tởm những lời lẽ tình nghĩa mà dì vẫn tiếp tục mỗi lần gặp mẹ tôi, tôi biết rằng có tiền thì tình nghĩa sẽ “thật” hơn, và cái ngày dì bị tai biến, liệt nữa người, ai cũng chia chia sẽ sẽ, thương thương yêu yêu, trong tôi lại trỗi dậy chút hả hê, lần đầu tiên tôi biết mình cay độc.
tôi yêu mẹ, yêu tuyệt đối, và tôi cũng thấy thương người này, quý người khác, nhưng chỉ là khi tôi đối diện chính tôi, còn lại tôi dững dưng, dù có làm ngừời khác đau tôi vẫn dững dưng. Những ngày như thế, tôi rèn cho mình biết cách “không nương tựa”. Tôi xoay xở để không phải dựa vào ai, trong bất kì việc gì, tôi tìm cách để có tiền đủ ăn đủ học, học và làm, không biết mệt, không biết ngượng, tôi làm những gì mà tôi cho là đúng,(nhưng cũng phải nương vào mẹ). mẹ dạy tôi lao động, dạy tôi cách giữ tiền, và không biết bắt đầu từ khi nào mẹ dạy tôi cả yêu thương và tha thứ. Bằng chính mình, tôi học được cách căm ghét, cách khinh bỉ, học cách đè nén những sợ hãi để bảo vệ mình, bảo vệ mẹ, học cách buông ra những từ ngữ mà chưa bao giờ mẹ dạy “đứa nào đụng tới mẹ tao, tao chém chết mẹ”, trong lúc hoàn toàn yếu thế, tôi đã như thế, và nhận ra rằng vài từ dao búa như thế làm những “tiện nhân” kia nao núng, tôi thấy mình may mắn vì đã không phải nói như thế thêm lần nào nữa. vậy mà mẹ cũng bỏ qua, không giận hờn, không căm ghét, coi sự phản bội kinh tởm đó là số phận, tôi cũng muốn mình hãy bỏ qua, it nhất là vì mẹ. tôi lớn lên như một đứa trẻ ngoan, chăm chỉ, chỉ biết học hành và làm việc chứ không phải là một đứa đang đua với chính số phận của mình, đang thách thức những ai đã từng coi rẻ nó.
Cũng không nhớ vì sao nó muốn rằng không bao giờ có thêm 1 người nào nữa vương vào cuộc đời của nó. Nhưng anh đã đến, đến với yêu thương, nó biết mình đuợc yêu thương, và nó cũng yêu thương, (yêu thương lúc này không bao gồm những dục cảm) nhưng không thể nào nó bỏ được cái vẻ dững dưng, nó làm anh đau, và anh bỏ đi, nó biết đó là số phận, anh để lại cho nó cái hạnh phúc khi được yêu thương. Mẹ và anh đủ để nó không ghét ai được nữa.
Tôi không còn là nó, nhưng tôi cũng không biết cách để ghét 1 người, có chăng cũng chỉ là bực mình, điên điên một chút, còn yêu thương thì nhiều lắm.
Tôi cố làm quen với việc xem nhẹ bản thân, phải nghĩ tới người khác trước, yêu thương và đôi khi thất vọng vì những yêu thương không bao giờ được đáp lại, buồn, tôi lúc nào cũng hiểu rõ nguyên nhân những nỗi buồn của tôi, chưa bao giờ vu vơ, và vì thế nên nỗi buồn cũng qua đi nhanh lắm, chỉ cần biết chấp nhận, yêu là để yêu, thương là để thương, không phải để được yêu thương. Bằng cách đó, tôi thấy thỏai mái hơn, không buồn nhiều nữa, với tôi yêu thương là không có mục đích. Và một người bạn rất thân sau khi đã bỏ tôi đi nói rằng lỗi lớn nhất của tôi, bệnh lớn nhất của tôi là yêu thưong nhiều quá!!!
Biết không, những ngày không còn trẻ cho những e ấp, những thưong nhớ vu vơ, tình cảm thoi thóp dưới sự đàn áp của lí trí. Chứ thực sự, có những lúc, tình cảm trong tôi dâng đầy những ích kỉ, muốn giành riêng, và những gần gũi, những đụng chạm không khỏi làm dâng trào những dục cảm, tôi thừa nhận, tôi là một cô gái có nhiều những dục cảm. bằng những chuyện đã xảy ra, đang xảy ra, và biết là sắp xảy ra, tôi biết rằng, mình phải biết chấp nhận nhiều thứ, lại một lần nữa học cách không được yếu thương.
Những người xung quanh tôi, mỗi người 1 cách sống, một cách nghĩ, nhưng may mắn tất cả điều là người tốt, chúng tôi thương yêu nhau hơn những đứa bạn, và không phải yêu nhau, chẳng biết gọi tình cảm đó là gì, nhưng mà yêu thưong nhiếu lắm. tôi cảm nhận được điều đó, thấy thỏa mãn,
Và những yêu thương mở ra, tươi tắn.
….
Những mất mát, những niềm vui, những khó khăn, những hờn tủi…
Chưa thể tiếp tục viết ra, vì ta còn chưa muốn wên, sẽ quên, nhưng không phải bây giờ.
Những ngày này ta đã cố làm tất cả những gì có thể làm, sao cho tốt đẹp nhất. và ta thấy mình là một con bé ngớ ngẩn, luôn trói mình vào những điều không thật.
...............................
và khi 24, cô gái trở lại với cách học của mình, trước hết là học cách "không được yêu thương"
ừh, thì không được yêu thương, để giấc mơ không dài, đêm không sâu, ước mơ không hoang hoang dại dại...
không được yêu thương, để bắt đầu một cuộc sống mới, gọn gàng...
không được yêu thương, ừh, thì sẽ không còn những chờ đợi, không có những hy vọng...,ừh, thì sẽ không thất vọng,
và như thế cô gái sẽ không cần học cách để quên, không cần biết làm sao để dịu dàng nỗi nhớ.
Tags: nhớ

Thứ Tư, 26 tháng 11, 2008

su tich cac chom sao

Chòm Sao Bạch Dương - Aries ( 21.3 đến 19.4)Athamas, vua xứ Croneus có con trai Phrixus và con gái Helle với người vợ đầu Nephele. Như các vì vua khác ham mê nhan sắc, khi chán vợ, Athamas đuổi Nephele đi để cưới Ino, con gái của Cadmus cua xứ Thebes. Có 2 con với nhà vua, Ino ghen với con của Nephele và tìm cách để con mình kế vị ngôi báu. Lúc đó bắp là múa màng chính của xứ Croneus cho người và thú vật. Ino làm cho bắp ko nảy mầm bằng cách kín đáo thuyết phục phụ nữ của vương quốc rang nó lên trước khi gieo trồng đồng thời hối lộ cho nhà tiên tri dc nhà vua sai đi hỏi các vị thần về hiện tượng này để ông ta nói dối rằng hai con của Nephele chính là nguồn gốc hiểm họa. Nhà vua phải tế thần họ thì mùa màng mới trở lại. Thương con, nhưng để cứu vương quốc, nhà vua nghe theo lời khuyên này. May mắn, lo cho sự an toàn của con, Nephele đã phái một người bảo vệ đội lốt con cừu có lông bằng vàng gọi là Aries (Bạch Dương) do thần Zeus tặng cho bà. Ngày tế lễ đến, con cừu thúc Phrixus và Helle ngồi trên và bỏ chạy băng qua đại dương nhưng chẳng may Helle bị rơi chết ở biển (nơi nàng chết dc gọi là Hellesponte). Phrixus sống sót và cưới con gái của vương triều Colchis. Để cám ơn Zeus, chàng tế lễ con cừu và treo bộ lông cừu ở vị trí đặc biệt tại Colchis. Còn Zeus thì treo Aries trong bầu trời để tôn vinh lòng can đảm của con vật.Chòm Sao Kim Ngưu - Taurus (20.4 đến 20.5) Zeus, chúa tể của của các vị thần có tật mê phụ nữ, cả con người lẫn thần thánh. Nhưng vì bị vợ Hera theo dõi dữ quá nên ông thường thay đổI dạng thành thú vật để có thể đến vớI ngườI đàn bà mình chọn một cách dễ dàng. Ngày nọ, Zeus để mắt đến ngườI tớ gái xinh đẹp Europa khi nàng đang chơi đùa với bạn bè ngoài bờ biển. Để các cô gái ko sợ hãi, ông biến thành con bò trắng Taurus (Kim Ngưu) và dùng vẻ đẹp của con vật làm mêm mẩn Europa. Khi nàng ham chơi cớI con thú, xa dần bạn bè, Zeus nằm xuống cho nàng cưỡI lên lưng lao vào biển cả bất chấp lờI kêu cứu của nàng. Đến đảo Crete, Zeus hiện nguyên hình, nhận Europa làm tình nhân và nàng sinh cho ông ba con trai. Zeus treo ảnh con bò trên thiên đường, nơi nó đại diện cho tình yêu, sức mạnh và vẻ đẹpChòm Sao Song Sinh - Gemini (21.5 đến 20.6)Chòm sao thứ ba trong hệ sao (Zodiac) đại diện cho hai anh em người hùng Hy Lạp: Castor và Pollux, một cặp song sinh mà gốc gác người cha ko rõ ràng. Một truyền thuyết cho biết bà Lada, mẹ họ, có nhiều cuộc tình và sinh dc 4 con Castor, Pollux, Clytemnetra và nàng Helen xinh đẹp xứ Sparta. Có sách vở nói Castor và Pollux là “con của Zeus”, có sách nói họ là con của Tyndareus, chồng thật sự của Leda.Castor và Pollux là hai nhà thám hiểm và đấu sĩ tài năng. Họ thuộc nhóm chàng trai can đảm hợp tác với anh hùng Hy Lạp Jason để truy tìm bộ lông vàng. Hai anh em cũng là đối thủ của Theseus, thành phố Athens. Theseus bắt cóc Helen đem về giam ở Athens, chờ khi Theseus đi vắng, Castor và Pollux tập kích Athens giải thóat em mình. Nhưng sau đó Castor bị giết trong trận hỗn chiến với người anh em họ Leucippidae trước sự chứng kiến của Zeus từ thiên đường. Vốn rất quý mến đôi song sinh người trần thế này, Zeus ko muốn cả hai bị sa xuống Hades vì vậy ông dùng sấm sét đánh chết anh em Leucippidae rồi đưa Pollux lên thiên đường. Pollux van xin Zeus đưa cả anh mình lên trời làm thần. Zeus đồng ý và hai anh em tái hợp trong chòm sao Gemini.Chòm Sao Cự giải - Cancer (21.6 đến 22.7)Chòm sao Cự Giải (Crab, con cua) là chòm sao đầu tiên trong hệ sao chiêm tinh dc đặt bởi một vị thần thay vì Zeus. Đó là sản phẩm của Hera. Trên trái đất, Crab dc đặt tên ban đầu là Carcinus tức Crayfish (con tôm). Nó sống dưới nước, khổng lồ và khá hiểm ác. Crab dc Hera phái đi làm hại anh hùng Heracles, người bị bà căm ghét. Heracles thuộc nhóm lưu đày Twelve Labors, bị trừng phạt vì các tội ác phạm lúc còn trẻ. Hera làm cho anh nổi điên giết vợ và các con trai. Hệ quả là các vị thần buộc Heracles phải bỏ ra nhiều năm chuộc lại tội lỗi của mình. Họ bắt anh phục vụ người anh Eurystheus và người anh này thích hành hạ em mình bằng các công việc hầu như ko thể thực hiện dc. Ko phải người bình thường, trong thời gian thụ án, Heracles chiếm lĩnh dc trái tim người dân Olympia. Tuy nhiên Hera vẫn chưa nguôi hận thù. Ngay lúc Hera gởi con cua khổng lồ đến tấn công Heracles,anh đang phải chiến đấu với một kẻ thù khủng khiếp khác. Đó là con rắn phun lửa khổng lồ Lernian Hydra có nhiều đầu. Mỗi lần Heracles chặt đầu này, nó lại mọc ra hai đầu khác tại nơi bị chặt. Hera hy vọng do bận đánh nhau với Hydra, Heracles ko chú ý đến Crab và hoặc khi anh chú ý đến Crab, Hydra sẽ giết anh. Ko may cho Crab và Hydra, Hera đã tính tóan sai. Heracles giết Crab dễ dàng và tiếp tục cuộc chiến với Hydra. Chứng kiến thảm kịch, Hera thương nhớ con vật đã chết vì nhiệm vụ. Bà đặt nó trên thiên nhiên, thành chòm sao.Chòm Sao Sư Tử (Leo, 23.7 đến 22.8) Cũng giống như sao Cự Giải, chòm sao Sư Tử (Leo) ko do Zeus đặt để mà nó đại diện cho một con ác quỷ tên Nemea Lion. Lúc đó thung lũng Nemea bị con thú gây kinh hòang. Được giao nhiệm vụ giết con thú tưởng chừng như ko thể bại trận này là Heracles. Người anh độc ác Eurystheus muốn em mình đưa da con vật về thành phố để chứng minh anh ta đã hòan thành nhiệm vụ. Heracles tìm con sư tử và thử giết nó bằng cung tên, rồi sau đó bằng gươm, nhưng tên bị lớp da sư tử chặn lại, gươm thì gãy. Thế cùng, anh phải dùng sức mạnh tự thân để giết nó. Sau đó, anh lột da con sư tử và đến giao cho Eurystheus. Người anh hỏang sợ bỏ chạy khi thấy thi thể con sư tử. Y bảo Heracles bỏ nó bên ngòai cổng thành. Heracles dùng da sư tử làm áo khóac và dùng đầu sư tử làm mũ.Linh hồn sư tử được đặt vào bầu trời tức chòm sao Leo.Chòm Sao Xử Nữ - Virgo (23.8 đến 22.9)Chòm sao Xử Nữ Virgo là hình ảnh của một nữ thần chứ ko phải thú hay người.Theo thần thoại Hy Lạp trong “Thời đại vàng”, các nam thần và nữ thần sống trên Trái Đất chung với con người (toàn đàn ông). Mọi việc thay đổi khi bắt đầu kỷ nguyên Olympia. Zeus là nhà cai trị khắc nghiệt của kỷ nguyên này. Ông xem con người là sinh vật hạ đẳng, ko phải thần và thích đối xử với con người như thú vật. Prometheus, một người Titan bảo vệ cho loài ngườI, chống lại Zeus. Anh ăn cắp cả lửa của Olympia và giao nó cho con người. Điên tiết, Zeus xích Prometheus trên đỉnh dãy Caucasus và định để ông ngồi đó mãi mãi. Nhưng việc trừng phạt Prometheus và loài người bị bỏ dở. Zeus phái Pandor, người đàn bà đầu tiên xuống trần. Người Hy Lạp cổ tin rằng, người phụ nữa là nguồn gốc của sự độc ác và rắc rối. Pandora’s Box là biểu tượng cho việc con người bị hư hỏng do đàn bà và chiếc hộp chức các con quỷ tra tấn loài người như con quỷ tham lam và con quỷ thù hận. Sau khi Pandora truy ra các con quỷ, số thần thánh còn lại trên Trái Đất lập tức chuyển đến thiên đường Olympus. Astraea là vị thần cuối cùng ra đi. Nàng là con gái của Zeus và Themis đồng thời là chị của Pudicitia tức thần khiêm tốn. Astraea là nữ thần của đức hạnh, dù sống trên thiên đường nàng vẫn hy vọng có ngày trở lại trái đất. Chòm sao Virgo là biểu tượng của nàng.Chòm Sao Thiên Bình - Libra (23.9 đến 22.10)Chòm sao Libra thật sự vẽ hình Xe kéo vàng của Pluto. Câu chuyện Pluto bắt cóc Persephone được biết đến rộng rãi trong truyền thuyết Hy Lạp. Hades (tên khác của Pluto - người Giàu có) là em trai của Zeus và Poseidon, ông ta thường không biết đến những gì xảy ra trên Thiên Đàng, mà chỉ nổi bật trong thế giới tăm tối của anh.Xe vàng của ông được kéo bởi bốn con ô mã phản lực. Trong khi anh ta sử dụng định kỳ xe kéo lên viếng thăm Thiên Đàng và tán tỉnh một tiên nữ, anh ta không mong gì có mối quan hệ đến cuối đời. Đến khi anh ta gặp Persephone, con gái của Demeter and Zeus. Khi anh ta bắt cóc Persephone đem về Tartarus, phần sâu nhất của vương quốc Hades, Thiên Đường sẽ thay đổi vĩnh viễn.Sâu thẳm dưới lòng đất, anh ta sở hữu các mỏ khoáng sản giàu có. Nhưng vật sở hữu yêu thích nhất của anh ta là món quà đến từ Cyclopes: Một chiếc nón tàng hình.Demeter là em của Zeus và Hades, và là một trong những nữ thần quan trọng nhất vì bà giữ nhiệm vụ trông coi lương thực và sự phát triển. Hades quá ham thích sắc đẹp của Persephone, phong cho cô là Nữ Hoàng Trần Gian. Demeter muộn phiền vì mất con gái và cầu xin các vị thần khác giúp đỡ. Do đó Theseus và Peiritheus xuống đất của Hades để tìm Persephone nhưng không thành. Hơn thế nữa, họ bị Hades giam lại, và Heracles được gởi xuống để giải cứu họ. Anh ta chỉ có thể mang Theseus trở lại, còn Peiritheus mãi mãi ở lại đất của Hades.Demeter quẫn trí vì mất con gái là bà xao lãng nhiệm vụ, quên đi công việc trồng trọt. Một cơn hạn hán nghiêm trọng khắp Thiên Đường. Zeus bực mình, vì ông ta là chủ nợ một vài bộ tộc, và sắp tới ông ta sẽ không nhận được đồ cống nếu hạn hán kéo dài. Những tính toán cho Zeus một lý do cao cả để hành động vì quyền lợi của em gái ông: ông ta thông cảm với em gái và hy vọng an ủi sự mất mát. Bằng mọi cách, Zeus thuyết phục em trai Hades từ bỏ Persephone để Thiên Đàng xanh tươi trở lại.Lệnh của Zeus là cô phải chia thời gian ở hai nơi Thiên Đàng và Trần Gian, bốn tháng cô phải ở lại với chồng bà, còn thời gian còn lại cô phải thăm viếng mẹ ở Thiên Đường. Do đó mỗi năm thế giới có một mùa tăm tối và lạnh lẽo, mái đến ngày 21 tháng 3, khi Persephone trở về từ Thiên Đàng, mang theo mùa xuân.Chòm Chòm sao Bò Cạp - Scorpior (23/10 đến 21/11)Câu chuyện nổi tiếng nhất về chòm sao Bò Cạp rằng con Bò Cạp này bò ra khỏi mặt đất theo lệnh của Hera nhằm phục vụ cho việc báo thù. Đặc biệt, bà ta ra lệnh cho Bò Cạp tấn công Orin, cắn vào chân ông ta cho đến chết. Cả Orion và Bò Cạp đều được vinh danh cho tên những chòm sao, nhưng nằm ở vị trí đối nhau mà chúng không thể gặp nhau. Do đó, khi chòm Bò Cạp mọc thì chòm Orion lặn như thể vị thần khổng lồ của bầu trời này vẫn còn sợ con Bò Cạp.Chòm Sao Nhân Mã - Sagittarus (22.11 đến 21.12)Chòm sao Sagittarus (Arches) là để tưởng nhớ nhân vật thần thoại Chiron, kẻ tử tế và dễ thương nhất của dòng tộc Centaurs có hình dạng nửa người nửa ngựa. Dù đa số thành viên dòng tộc này rất bạo lực và đần độn, Chiron lại khá khôn ngoan, biết thương người và có thể dạy dỗ người khác. Anh là thần vì có mẹ là con gái của thần biển Oceanus và cha là Kronos. Chiron từng dạy học cho các anh hùng Hy Lạp Achilles và Jason. Nổi tiếng nhưng Chiron sống trong một hang động ở vùng nông thôn. Không may, Heracles bắn tên trúng nhầm Chiron khi anh đang ra tay tiêu diệt những con ác thú nửa người độc ác tàn phá núi rừng và anh rất hối tiếc việc đã làm. Chiron dùng mọi kỹ năng y học để chữa vết thương nhưng thất bại vì mũi tên tẩm nọc độc của Lernean Hydra, con rắn nhiều đầu. Vì là thần, Chiron chỉ đau đớn chứ ko chết, dù anh muốn chết. Prometheus chứng kiến thảm kịch này và tìm cách giúp anh bắng cách biến Chiron từ thần thành người để anh có thể rời mặt đất đi đến thiên đường, biểu tượng bằng chòm sao Nhân Mã.Chòm Sao Ma kết - Capricorn (22.12 đến 19.1)Capricorn hay dê biển (Seagoat) là hình ảnh của nam thần xứ Babylon, đầy quyền năng tên là Ea. Ông có nửa dưới cơ thể là cá, đầu và mình dê. Ban đêm, vị thần sống trong đại dương nhưng mỗi ngày đều ngoi lên để canh giữ đất liền. Nhưng thần thoại Hy Lạp ko nói đến dê biển mà nói đến Pan, một bán thần (demigod) có nửa trên là người nửa dưới là dê. Ông là con của thần Hermes và một nữ thần rừng (Nymph). Khi Pan ra đời, nữ thần hét lên vì khiếp sợ và bỏ chạy mất trong khi Hermes thương đưá con dị dạng, đưa nó lên Olympus nơi các vị thần khác cũng thích cậu bé. Từ đó Pan trở thành vị thần của các mục đồng và gia súc, gánh vác trách nhiệm của cha. Anh ko ở lại Olympus mà thích sống trong những bóng cây trên núi.Chòm Sao Bảo Bình - Aquarius (20.1 đến 18.2)Trong nhiều nền văn hoá cổ đại, kể cả Babylon, Ai Cập và Hy Lạp, có một vị thần tên “Thần mang nước” hay “Thần đổ nước”. Nước đã cưu mang và duy trì sự sống, do đó quyền lực làm cho nước đổ xuống tứ thiên đường nắm trong số quyền năng được con người cổ đại tôn kính nhất. Theo thần thoại Hy Lạp thì Zeus là “Thần mang nước”. Trong cương vị chúa tể của các vị thần, một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất của ông là tạo ra bão. Chòm sao Aquarius là biểu tượng cho “Thần mang nước Zeus”. Một thần thoại khác lại nói đến Deucalion, người sống sót duy nhất trong trận Đại hồng thủy và “Thời đại đồ sắt” trong thần thoại Hy Lạp. Ở thời đại này con người cũng tàn bạo như thú dữ giết chóc lẫn nhau, bất kể cha con. Lời giáo huấn của thần thánh ko có giá trị gì với họ. Thất vọng, Zeus tạo ra trận lụt lớn trên trái đất, giết chết mọi người trừ Deucalion và vợ Pyrrha (Trong chuyến thăm trái đất cuối cùng, Zeus thấy cặp vợ chồng này dù sống trong túp lều đơn sơ ko có đủ thức ăn, vật dụng vẫn cung cấp đầy đủ thức ăn chỗ ở cho mình nên ông mới cho họ sống qua trận lụt) đồng thời giúp họ tạo ra chủng tộc người mới mạnh hơn và có đạo đức. Deucalion chính là “Người mang nước” đặc trưng bằng chòm sao Aquarius.Chòm Sao Song Ngư - Pisces (19.2 đến 20.3)Chòm sao này liên kết với Aphrodite, nữ thần sắc đẹp và con trai Eros, thần tình yêu trong thần thoại Hy Lạp. Ngày nọ, hai người đang đi dọc bờ sông thì con quỷ Typhon thình lình ngoi lên lên mặt nước định hủy diệt họ. Typhon già nua là hậu duệ của Gaia và Tartaros hoặc của Kronos và Hera. Dù cha mẹ là ai, Typhon vẫn mạnh như một Titan hoặc như một Olympia. Mắt toé lửa cao chọc trờI, Typhon ko có ngón tay mà có 100 đầu rồng mọc lên từ bàn tay. Ko có thần Olympia nào đủ mạnh để hủy diệt Typhon. Cách duy nhất là tránh khỏi y bằng cánh biến hình thành thú vật như cá để bơi đi. Eros và Aphrodite cũng biến thành cá, bơi vào con sông và đưa hai con các bạn cứu đưa đến nơi an toàn. Hai con cá chính là chòm sao Song Ngư có đuôi đan vào nhau để tưởng nhớ ngày chúng cứu thần sắc đẹp và tình yêu.

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2008

xi-tress

Nhan dịp con ban viet cho minh bai van ve minh`, dinh qua cho^m ve^` cho ba` con doc choi! Nhung nghi lai thui khong^ di cho^m chia nua! Met! Biet đâu khi mình chôm chỉa mình lai nổi danh là nguoi chôm chia, khi dó khach vang lai lại ghé tha(m rầmm rầm. ha ha ha! thui de một chút yên thì có vẻ quyến rủ hơn. Bí ẩn hơn.
Thực ra tao cung chả muôn' giai thich gi thêm! xi- tress la chuyên cua thuong ngày. Giò co xi-tres di chang nua thi no cung khong bang thoi gian nam ngoai kia nhi?. Biet rua' khi đó tao di bas si lai hay hon. nha! Ma noi the thui! cu nghi toi viec mat cai xe la xi -tress cua tao lúc đó dường như là rải đầy bo` lốc. Nếu ba con ai ma có dính vô dzu xi-tress của tui thì cũng tha thư' cho tui nha. Mà tui cung thanh thật xin lỗi nhất là đại ca. dai ca cua toi thật là tội nghiệp. Cứ mỗi lần tui xi -tress mà đại ca lại ập công việc vô dầu tui một cach gia trửơng, thế la tui quay lai cho một cái pooc' liền. Tui giờ mà có tưởng tượng nổi cái mặt đai ca lúc ấy sao nhỉ! Giờ thi a dọn nhà đi mất tiêu rùi! giờ mà có ráng tưởng tượng ra khuôn mặt mà đại ca la mắng thì cũng chịu mà thui. Xa co mấy tuần mà wuên mất tiêu rùi cái mặt vuông ,tròn, hay dài ngoằn hay ngắn nhỉ! Đến nỗi không nhớ da a màu gì ,mắt anh màu gì nữa cơ, chỉ man mán là đen nâu gì đó không mấy ấn tượng lắm má ui ( thông cảm trí nhớ của tui kém we' mà, ha ha ha).Mà cũng kì lạ, thời kỳ đó tui thì xì-tress việc nhà kinh khủng cộng thêm công việc lai xi -tress nữa, thì mọi thứ cứ như đổ ầm ầm. Thế là đá cái bàn, hất cái ghế. Mà lúc đó người ta có kém gì mình. xé giấy cứ rột rột! đóng mở thùng rác như điên. Nếu như tui là cái thùng rác thì tui cũng há mỏ lun, khỏi phải nhấp nháy mỏi miệng we'! nếu có mà há mở miệng thì cũng an cai gì ngon ngon, nào ngờ toàn là giấy bị xé nát, và bao trút giận người ta bỏ vào đó. Mà nếu thử là tui, tui có làm thế hay không? Chắc mọi việc diễn ra bi đát hơn. aca ca cac! Nhưng giờ thì lão ấy lại hạnh phúc hơn rùi. xa hơn một chút mà hạnh phúc hơn một chuút, được nhiều người quan tâm hơn, cười nhiều hơn , chứ không phải ngày nào cũng đâm mặt ghét nó. Mà xét ra, nó cung dáng ghet', bướng bỉnh, cứng đầu, sống dựa dẩm. A cứ phả vào nó. Thế là nước mắt nó cứ lăn suốt đoạn đường. Giọng nó cứ thuề thào với con bạn : tao lên nhà mày ngủ. ha ha ha! giống con nít ghê nhỉ. lết tới nhà con bạn mà cứ giấu 2 con mắt đỏ lòm vào buồng tắm. Thiệt là muồn xấu hổ. Mà đó cũng là hình thức nó giải bớt xi- tress đó. Đến đây tui chả bít tui viết về xi -tres hay tui viết về đại ca nữa. ha ha ha! Nếu mà a có đọc thì tui cũng chả xin lỗi gì nữa bởi bao tức giận của nguòi khác đổ lên anh, anh lại dổ lên e và em lại về cho cái buồng tắm của nhà con bạn. Ngập kẹt ca buồng. Nhỏ ta la ơi ới. Tưởng con mèo hư đốn của nó phá phách. Thiệt là tội nghiệp cho những nạn nhân xung quanh. ha ha ha
Thuc ra nó chang giỏi giang gì ,cái gì cũng bít chút chút, nhưng tinh thần của nó bât ổn quá nên thành ra nó điên. Nếu người cứ nhìn vào nó khiếp cả lên. Và cũng không hiểu đại ca có tránh xa nó hay không? vì nó cứ sống trong những xi-streess không đâu vào đâu. Mệt! cái thời kì khủng hoảng. Mệt cho cái tinh thần hổn loạn. Mệt cho cái sự cô lập cho chính mình. Mệt cho cái sự điên dại của nó. Mệt cho tất cả, nhưng có lẽ nó trút cho cái blog đóng rêu móc lên thì cũng là một cáh giải toà hữu hiệu. Một sự lựa chọn hoàn hảo trong những cái sai lầm nó gây ra, giống như bạn Liên kể về sự sai lầm của cty cây xanh đã tạo nên cái lạ của một cây khác chủng loại trong hàng cây cùng giống trồng theo con đường vậy tạo nên sự lạ lùng gây nên sự chú ý của ban liên do.
hy vong mình trở nên tốt hơn một chút ngốc xì àh!