Thứ Ba, 25 tháng 11, 2008

xi-tress

Nhan dịp con ban viet cho minh bai van ve minh`, dinh qua cho^m ve^` cho ba` con doc choi! Nhung nghi lai thui khong^ di cho^m chia nua! Met! Biet đâu khi mình chôm chỉa mình lai nổi danh là nguoi chôm chia, khi dó khach vang lai lại ghé tha(m rầmm rầm. ha ha ha! thui de một chút yên thì có vẻ quyến rủ hơn. Bí ẩn hơn.
Thực ra tao cung chả muôn' giai thich gi thêm! xi- tress la chuyên cua thuong ngày. Giò co xi-tres di chang nua thi no cung khong bang thoi gian nam ngoai kia nhi?. Biet rua' khi đó tao di bas si lai hay hon. nha! Ma noi the thui! cu nghi toi viec mat cai xe la xi -tress cua tao lúc đó dường như là rải đầy bo` lốc. Nếu ba con ai ma có dính vô dzu xi-tress của tui thì cũng tha thư' cho tui nha. Mà tui cung thanh thật xin lỗi nhất là đại ca. dai ca cua toi thật là tội nghiệp. Cứ mỗi lần tui xi -tress mà đại ca lại ập công việc vô dầu tui một cach gia trửơng, thế la tui quay lai cho một cái pooc' liền. Tui giờ mà có tưởng tượng nổi cái mặt đai ca lúc ấy sao nhỉ! Giờ thi a dọn nhà đi mất tiêu rùi! giờ mà có ráng tưởng tượng ra khuôn mặt mà đại ca la mắng thì cũng chịu mà thui. Xa co mấy tuần mà wuên mất tiêu rùi cái mặt vuông ,tròn, hay dài ngoằn hay ngắn nhỉ! Đến nỗi không nhớ da a màu gì ,mắt anh màu gì nữa cơ, chỉ man mán là đen nâu gì đó không mấy ấn tượng lắm má ui ( thông cảm trí nhớ của tui kém we' mà, ha ha ha).Mà cũng kì lạ, thời kỳ đó tui thì xì-tress việc nhà kinh khủng cộng thêm công việc lai xi -tress nữa, thì mọi thứ cứ như đổ ầm ầm. Thế là đá cái bàn, hất cái ghế. Mà lúc đó người ta có kém gì mình. xé giấy cứ rột rột! đóng mở thùng rác như điên. Nếu như tui là cái thùng rác thì tui cũng há mỏ lun, khỏi phải nhấp nháy mỏi miệng we'! nếu có mà há mở miệng thì cũng an cai gì ngon ngon, nào ngờ toàn là giấy bị xé nát, và bao trút giận người ta bỏ vào đó. Mà nếu thử là tui, tui có làm thế hay không? Chắc mọi việc diễn ra bi đát hơn. aca ca cac! Nhưng giờ thì lão ấy lại hạnh phúc hơn rùi. xa hơn một chút mà hạnh phúc hơn một chuút, được nhiều người quan tâm hơn, cười nhiều hơn , chứ không phải ngày nào cũng đâm mặt ghét nó. Mà xét ra, nó cung dáng ghet', bướng bỉnh, cứng đầu, sống dựa dẩm. A cứ phả vào nó. Thế là nước mắt nó cứ lăn suốt đoạn đường. Giọng nó cứ thuề thào với con bạn : tao lên nhà mày ngủ. ha ha ha! giống con nít ghê nhỉ. lết tới nhà con bạn mà cứ giấu 2 con mắt đỏ lòm vào buồng tắm. Thiệt là muồn xấu hổ. Mà đó cũng là hình thức nó giải bớt xi- tress đó. Đến đây tui chả bít tui viết về xi -tres hay tui viết về đại ca nữa. ha ha ha! Nếu mà a có đọc thì tui cũng chả xin lỗi gì nữa bởi bao tức giận của nguòi khác đổ lên anh, anh lại dổ lên e và em lại về cho cái buồng tắm của nhà con bạn. Ngập kẹt ca buồng. Nhỏ ta la ơi ới. Tưởng con mèo hư đốn của nó phá phách. Thiệt là tội nghiệp cho những nạn nhân xung quanh. ha ha ha
Thuc ra nó chang giỏi giang gì ,cái gì cũng bít chút chút, nhưng tinh thần của nó bât ổn quá nên thành ra nó điên. Nếu người cứ nhìn vào nó khiếp cả lên. Và cũng không hiểu đại ca có tránh xa nó hay không? vì nó cứ sống trong những xi-streess không đâu vào đâu. Mệt! cái thời kì khủng hoảng. Mệt cho cái tinh thần hổn loạn. Mệt cho cái sự cô lập cho chính mình. Mệt cho cái sự điên dại của nó. Mệt cho tất cả, nhưng có lẽ nó trút cho cái blog đóng rêu móc lên thì cũng là một cáh giải toà hữu hiệu. Một sự lựa chọn hoàn hảo trong những cái sai lầm nó gây ra, giống như bạn Liên kể về sự sai lầm của cty cây xanh đã tạo nên cái lạ của một cây khác chủng loại trong hàng cây cùng giống trồng theo con đường vậy tạo nên sự lạ lùng gây nên sự chú ý của ban liên do.
hy vong mình trở nên tốt hơn một chút ngốc xì àh!

1 nhận xét:

Kha Cát nói...

Mày vốn đã tốt rồi ngốc xì à. Vấn đề còn lại là nhận ra và yêu cái tốt mày đang có thôi